Kinh Thánh Nói Gì Về Việc Đốt Xô Thơm?
Đốt cây xô thơm là một nghi lễ tâm linh mà các dân tộc bản địa trên khắp thế giới thực hành. Việc thực hành đốt cây xô thơm cụ thể không được đề cập đến trong Kinh Thánh, mặc dù Đức Chúa Trời đã hướng dẫn Môi-se chuẩn bị hỗn hợp các loại thảo mộc và gia vị để đốt như một lễ dâng hương.
Thực hành đốt cây xô thơm, còn được gọi là xông thanh tẩy, được thực hiện như là một phần trong một nghi thức, trong đó người ta bó một số loại thảo mộc như cây xô thơm, cây tuyết tùng hoặc hoa oải hương lại với nhau thành các bó và sau đó hun đốt để chúng cháy từ từ trong một lễ thanh tẩy, với mục đích để thiền định, để cầu phước cho một ngôi nhà hoặc không gian, hoặc để chữa lành, và nó cũng khác với việc đốt hương.
* Bài học rút ra
- Đốt cây xô thơm, hay xông thanh tẩy, là một nghi lễ thanh lọc tâm linh cổ xưa được thực hiện bởi một số nhóm tôn giáo và các dân tộc bản địa trên khắp thế giới.
- Đốt cây xô thơm không được khuyến khích hay bị cấm rõ ràng trong Kinh Thánh, cũng như không được đề cập cụ thể trong Kinh.
- Đối với các Cơ đốc nhân, việc đốt cây xô thơm thuộc về vấn đề lương tâm và niềm tin cá nhân.
- Cây xô thơm là một loại thực vật được sử dụng trong nấu ăn như một loại thảo mộc, nhưng cũng được sử dụng cho mục đích y học.
Đốt cây xô thơm bắt đầu từ các nền văn hóa bản địa ở nhiều nơi trên thế giới, bao gồm cả thổ dân châu Mỹ, họ tổ chức các nghi lễ tẩy uế để xua đuổi tà ma và bệnh tật, đồng thời khuyến khích năng lượng tích cực, chữa lành. Theo tiến trình lịch sử, xông thanh tẩy được áp dụng trong các nghi lễ huyền bí, như làm bùa phép, và các hình thức thực hành ngoại giáo khác.
Đốt cây xô thơm cũng đã thu hút được sự quan tâm trong phong trào New Age (Kỷ nguyên mới) như một cách thanh lọc “hào quang” và loại bỏ những rung động tiêu cực. Ngày nay, ngay cả đối với những người bình thường, thói quen đốt các loại thảo mộc và đốt hương (nhang) trở nên phổ biến đơn giản là vì mùi thơm, vì để làm sạch tinh thần hoặc vì những lợi ích sức khỏe do nghĩ tưởng.
Đốt Cây Xô Thơm Trong Kinh Thánh
Trong Kinh Thánh, việc dâng hương bắt đầu khi Đức Chúa Trời hướng dẫn Môi-se chuẩn bị một hỗn hợp gia vị và thảo mộc đặc thù và đốt chúng như một thứ hương thiêng liêng và bất diệt dâng lên Chúa (Xuất Ê-díp-tô Ký 30:8-9, 34-38).
Tất cả các hỗn hợp gia vị khác dùng cho bất kỳ mục đích nào khác ngoài việc thờ phượng Đức Chúa Trời trong đền tạm đều bị Chúa cấm rõ ràng. Và chỉ có các thầy tế lễ mới được dâng hương.
Việc đốt hương tượng trưng cho những lời cầu nguyện của con dân Chúa đang dâng lên trước mặt Người:
Nguyện lời cầu nguyện con như hương thơm dâng lên trước Chúa, và tay con giơ lên như tế lễ buổi chiều! (Thi thiên 141:2, NLT)
Tuy nhiên, theo thời gian, việc đốt hương đã trở thành một trở ngại đối với dân sự của Đức Chúa Trời khi họ bắt đầu xen kẽ việc thực hành này với việc thờ cúng các vị thần thánh và thần tượng ngoại giáo (I Các Vua 22:43; Giê-rê-mi 18:15).
Thậm chí, việc đốt hương thích hợp, như Đức Chúa Trời đã phán ban đầu, vẫn tiếp tục với người Do Thái trong Tân Ước (Lu-ca 1:9) và ngay cả sau khi Đền thờ bị phá hủy. Ngày nay, hương vẫn được các Cơ đốc nhân sử dụng trong Chính thống giáo Đông phương, Công giáo Rôma và một số nhà thờ Luther, cũng như trong phong trào nhà thờ mới nổi.
Nhiều giáo phái từ chối tập tục đốt hương vì một số lý do. Đầu tiên, Kinh Thánh nghiêm cấm mọi kiểu thực hành liên quan đến phù thủy, làm phép và gọi hồn người chết:
Ở giữa ngươi chớ nên có ai đem con trai hay con gái mình ngang qua lửa, chớ nên có thầy bói, hoặc kẻ hay xem sao mà bói, thầy phù thủy, thầy pháp, kẻ hay dùng ếm chú, người đi hỏi đồng cốt, kẻ thuật số, hay là kẻ đi cầu vong; vì Đức Giê-hô-va lấy làm gớm ghiếc kẻ làm các việc ấy, và vì các sự gớm ghiếc ấy, nên Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đuổi các dân tộc đó khỏi trước mặt ngươi. (Phục truyền luật lệ ký 18:10–12, NLT)
Do đó, bất kỳ hình thức đốt cây xô thơm hay xông thanh tẩy nào gắn liền với các nghi lễ ngoại giáo, hào quang, linh hồn xấu và năng lượng tiêu cực, đều đi ngược lại lời dạy trong Kinh Thánh.
Thứ hai, và quan trọng nhất, qua sự hy sinh của Chúa Giê-su Christ trên thập tự giá và máu đã đổ của Ngài, Luật pháp Môi-se ngày nay đã được ứng nghiệm. Vì vậy, những nghi lễ như thắp hương như một phương tiện để đến gần Đức Chúa Trời không còn cần thiết nữa:
Khi Chúa Cứu Thế xuất hiện làm vị thượng tế của những sự tốt lành hiện có, Ngài đi suốt qua đền thờ vĩ đại hơn và toàn hảo… Ngài không dùng huyết của dê đực hay bò con nhưng dùng chính huyết Ngài mà bước vào Nơi Chí Thánh một lần đủ cả và được sự chuộc tội đời đời. Vì nếu huyết của dê đực và bò đực cùng tro bò cái tơ đem rảy trên người ô uế còn thánh hóa họ cho được thanh sạch về thân xác, thì huyết Chúa Cứu Thế là Đấng nhờ Thánh Linh đời đời dâng hiến chính mình Ngài như một sinh tế không tì vết cho Đức Chúa Trời càng có hiệu lực muôn phần hơn, để thanh tẩy lương tâm chúng ta khỏi những công việc chết để phụng vụ Đức Chúa Trời hằng sống. (Hê-bơ-rơ 9:11–14, NLT)
Kinh Thánh dạy rằng Đức Chúa Trời là Đấng duy nhất có thể bảo vệ con người khỏi điều ác (II Tê-sa-lô-ni-ca 3:3). Sự tha thứ được tìm thấy trong Chúa Giê-su Christ làm cho chúng ta sạch mọi sự gian ác (I Giăng 1:9). Đức Chúa Trời Toàn Năng là Đấng chữa lành cho dân Ngài (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:26; Gia-cơ 5:14-15). Các tín đồ không cần dùng đến cây xô thơm để xua đuổi ma quỷ hoặc những linh hồn xấu xa.
Tự Do Trong Đấng Christ
Không có gì sai khi đốt cây xô thơm vì những lý do không liên quan đến tâm linh, ví dụ như thưởng thức hương thơm thuần túy chẳng hạn. Cơ đốc nhân có quyền tự do trong Đấng Christ để đốt hoặc không đốt xô thơm, nhưng các tín đồ cũng được kêu gọi thực hiện quyền tự do để “phục vụ lẫn nhau trong tình yêu thương” (Ga-la-ti 5:13).
Nếu chúng ta chọn cách đốt xô thơm, chúng ta phải đối xử với nó như bất kỳ sự tự do nào khác trong Đấng Christ, chắc chắn không để nó trở thành chướng ngại cho một anh chị em yếu hơn (Rô-ma 14). Mọi việc chúng ta làm phải vì lợi ích chứ không phải làm tổn hại đến người khác, và cuối cùng là vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 10:23-33). Nếu một anh em tín đồ xuất thân từ ngoại giáo và đấu tranh với ý tưởng đốt xô thơm, chúng ta tốt hơn nên kiềm chế vì lợi ích của họ.
Các tín đồ phải xem xét động cơ đốt xô thơm của mình. Chúng ta không cần xô thơm để tăng sức mạnh cho những lời cầu nguyện của chúng ta. Kinh Thánh hứa rằng qua Chúa Giê-su Christ, chúng ta có thể mạnh dạn đến gần ngôi thi ân của Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện và tìm sự giúp đỡ cho bất cứ điều gì chúng ta cần (Hê-bơ-rơ 4:16).
Credit: Learn Religions
Nguyễn Hiếu
Để lại một bình luận